Cigar, Tôi, Bạn và thị trường Cigar Vietnam
- Về tôi: ?
Tôi chỉ là một tay chơi bình thường, ngân khoản tôi dành cho cigar không phải là một con số lớn, nhưng với cùng một số tiền hàng tháng, tôi có thể hút một cơ số điếu $10 -$20 hoặc một vài điếu $50 -$100. Về cách hút thì tôi hút theo cảm hứng và tâm trạng. Mỗi tối, trước khi bước tới tủ cigar tùy theo tâm trạng và cảm giác của cái miệng mà tôi biết chính xác tôi muốn hút điếu nào. Tìm đúng điếu cần tìm, hút không đắng đo giữa điếu này hay điếu khác. Đương nhiên, cũng có đôi khi điếu tôi muốn hút chưa ủ dậy đủ mùi, tôi sẽ hút điếu $10 cho có khói cơ bản hoặc sẽ không hút hôm đó.
Về kinh nghiệm và cách chơi cigar, phải nói rằng 90% những gì tôi có được là do tôi tự chơi, tự rút kinh nghiệm từ sai phạm của mình chứ không hề đọc google hay đọc sách vở gì cả. Thật ra thì tôi phải cảm ơn cái lưỡi và khứu giác của tôi, đó là điều may mắn tôi có được. Vì theo như bạn bè quanh tôi nhận xét, tôi là người nấu ăn khá được, thậm chí đi ăn món mới của nhà hàng (món Việt) tôi ăn 1, 2 lần là có thể về copy lại khá giống. Và đương nhiên, nấu ăn chỉ là nấu cho vui, trò tiêu khiển chứ tôi cũng chẳng học qua trường lớp gì.
Tại sao tôi lại bàn đến việc nấu ăn ở đây. Đơn giản vì đó là khướu giác và vị giác. Nhờ nó mà tôi hiểu cigar khá nhanh và tôi tự sắp xếp lại cách chơi cigar của mình, từ đó tôi định hình và hướng dẫn lại cho các bạn mới chơi để tránh những sai phạm ngày xưa tôi mắc phải.
Ví dụ như, ngày xưa khi mới hút cigar, tôi google xem video clip thì thấy họ bảo: Hơ đầu đốt trên ngọn lửa 2/3, xoay tròn một lúc (10 giây), rồi kèm theo lửa mà bập cho đến khi đỏ đầu là xong. Tôi nghe vậy thì làm vậy, nhưng tôi thấy 5-8 hơi đầu là khá cay, đắng, nồng.. nói chung là khó chịu, đến hơi thứ 9 trở đi thì may ra đỡ hơn. Không dám cãi các chuyên gia thế giới, tôi cứ vậy mà đốt (nhưng có phần lâu hơn) và hút đến cả 2 năm sau tôi mới dám thử cách đốt mới là đốt cho đỏ đầu rồi mới bập hơi đầu tiên, và đến 3 năm sau tôi mới chỉnh lại cách đốt là đốt cho đỏ đầu, thổi nhẹ vào đầu đốt với mục đích kiểm tra độ đỏ vừa giúp ủ nóng cigar để nó tự cháy, sau đó là nhịp nghỉ và sau đó đốt lại. Vâng, 3 năm sau tôi mới dám đoan chắc rằng đốt 1 điếu cigar chuẩn khó có thể nhanh hơn 1 phút (tùy size).
Và cigar không phải là cứ rút 1 điếu trong hộp như thuốc lá rồi đốt ngay được. Cigar không như bia mà nó như rượu vang. Nhà sản xuất đã ủ, pha vị (blend) đóng gói nhưng khi đến tay chúng ta, chúng ta phải ủ cho ổn định và theo độ ẩm và độ dậy hương chúng ta thích, cũng giống như vang ngon phải rót ra bình ủ và để cho vang thở một vài giờ đến cả 12 tiếng mới uống. Bạn có tin không? Decant 12 tiếng? Vâng, tôi đảm bảo là có những chai rượu vang quý tôi đã phải decant 12 tiếng trước khi uống (theo đúng hướng dẫn của ông chủ hãng).
Và cái thời tôi hút cigar ở Vietnam, thì thú thật, tôi chẳng thấy ai bán Travel Humidor, nên cũng khá khó khăn cho tôi khi đem theo cigar đi đâu đó vài ngày mà không làm cigar khô và mất hương vị. Cái khó phải ló cái khôn, tôi luôn giữ cigar trong bao phim (cellophane) của nó, hoặc với cuban cigar thì tôi dùng bao phim cũ cho cigar cuba vào, sau đó cho một miếng khăn giấy ẩm (loại khăn ăn không mùi) cho vào chung. Tôi nói ẩm ở đây là chỉ cho vài giọt nước vào khăn, đủ ẩm chứ không hề ướt. Ấy vậy mà nó giữ cigars tôi suốt cả 2 tuần vẫn đủ ẩm (1).
Thời đó, ai thấy tôi cầm cái túi ziploc có cái khăn giấy ẩm bên trong đều ngạc nhiên rồi sau đó có vẻ cười mĩm cho rằng tôi làm chuyện rẻ tiền, nhà quê hay kém sành sỏi. Tôi đành chịu vậy, tôi quan trọng chất và hương vị điếu cigar chứ tôi không quan trọng khoe mẽ. Và với chiêu này, tôi từng dạy cho khá nhiều bạn mới chơi muốn thử cigar mà chưa muốn đầu tư vào các dụng cụ tiêu chuẩn. Đơn giản chỉ cần 1 cái túi ziploc và cái khăn giấy ẩm. May thay, cách đây vài hôm, Tạp chí Cigar Aficionado đã cho đăng tải một mẹo giữ ẩm với ziploc và khăn giấy ẩm. Đến nay thì ai dám cười chê tôi nữa nhỉ? Trò này tôi đã dùng bao nhiêu năm nay và hướng dẫn cho biết bao nhiêu người.
Vậy tại sao tôi biết? Tại sao các chuyên gia biết?
Đơn giản lắm, đó là nếu bạn chịu quan sát, bạn sẽ biết điếu cigar bạn hút có gì khác biệt, và nếu có sự khác biệt, và chịu để ý, bạn sẽ tìm ra được nguyên nhân, và khi đã tìm ra được nguyên nhân thì bạn sẽ tìm cách khắc chế nó. Đơn giản vậy thôi.
Về bạn:?
Người Việt Nam,
Người Việt Nam đăng tải một cái hình mấy cô gái TQ đang học cách dùng trà chiều của Anh, cách ăn uống.. và bình luận rằng bọn TQ chỉ là bọn trọc phú học làm sang.
Đúng chứ không sai, họ từng là trọc phú, phất lên nhờ làm ăn và giờ trọc phú học làm sang. Chính xác là họ đang bỏ tiền ra học kiến thức họ thiếu, vậy có gì là sai?
Trong các bạn, ai đã từng được vào trường chuyên dạy cách ứng xử (2) để học rằng:
– Khi bước vào xe, vị trí ghế ngồi nào là quan trọng khi có tài xế và khi không có tài xế?
– Bước vào phòng khách khi mình là khách, vị trí nào là dành cho khách và vị trí nào dành cho chủ nhà?
– Khi bắt tay, chào hỏi giới thiệu?
– Khi ăn thì hành vi, ứng xử, cách sử dụng ăn uống ra sao? Bạn có dám chắc bạn dùng dao nĩa cắt miếng thịt bò bít tết (steak) đã đúng chuẩn chưa?
– Khi nói chuyện bạn đã từng được dạy biết cách lắng nghe hết ý người nói rồi hãy trả lời?
– Khi phản biện, bạn đã học được cách phản biện một cách lịch sự, thuyết phục và tôn trọng ý kiến cá nhân của nhau chưa?
Vì một số lý do khách quan, nền văn minh Âu Châu thành công và lan tỏa ra toàn cầu tạo thành một chuẩn mực chung của nhân loại, chấp nhận nó hay không là quyền của mỗi người nhưng sân chơi cuộc đời này không phải ai cũng thắng.
Quay về một chút quá khứ xa xôi, để tôi dẫn chứng cho bạn tại sao bạn cần phải học ít nhiều hành vi ứng xử văn minh:
Nếu bạn đã từng xem phim cổ trang Châu Âu, sẽ có những nhân vật từng là cậu bé, cô bé người hầu trong một gia đình quý tộc, lớn lên chung với cô chủ cậu chủ, học được hành vi quý tộc và khi cần họ có thể đóng thế vai của một nhà quý tộc và dể dàng qua mặt tất cả các nhà quý tộc thật sự.
Thời xa xưa ở châu Âu hay châu Á hay bất cứ nơi đâu cũng vậy, không có ID cũng chưa có CMND, thì hành vi ứng xử chính là ID, CMND để cho người đối diện biết bạn là ai vậy. Bạn nhất định phải là con nhà có gốc có học bạn mới được dạy từ trong nhà đến trường để học cách ứng xử phải phép đúng mực. Và nếu bạn biết ứng xử phải phép đúng mực, thì đó chính là ID, CMND suốt cuộc đời bạn.
Tôi nói dài dòng với bạn một chút về cách ứng xử hành vi của người Việt mình mà tôi có thể tóm gọn lại như sau: Ít chịu học cái mới nhưng lại thích dè bỉu chê bai ai khác mình, tự ái cao nên khó mở lòng ra học, thà giấu dốt chứ không dám để thiên hạ biết mình không biết. Và đây là đặc tính tai hại nhất tạo nên thị trường cigar Vietnam hiện tại.
Cũng như vì không mở lòng ra học nên 80% – 90% người dùng cigar đều dùng sai quy cách (tất cả các nơi tôi từng tiếp xúc kể cả ở Mỹ chứ không riêng gì Việt Nam); trong khi cigar cần dùng đúng quy cách để có mùi vị thơm ngon chứ không phải Nicotine.
CIGAR:
Đây là một ý kiến rất cá nhân của tôi chia sẽ về Cigar và vài thứ liên quan để bạn tiện so sánh, tôi sẽ chia ra theo một thống kê từ thấp lên cao thế này:
1. Bia: Rất dể dùng, xứ lạnh họ chẳng cần ướp bia quanh năm dù đông hay hè, xứ nóng uống bia kèm đá và chấm hết.
2. Rượu: Với độ phức tạp hơn về hương vị, nhưng vì độ cồn cao, nên uống 4-5 shots trở lên là khó mà phân biệt được ngon dở nữa. Vì thế, rượu ngon nên uống ban đầu và không nên uống để say. Ngoài ra, rượu còn được phục vụ với các ly thiết kế đặc biệt để đảm bảo sự dậy mùi lên tối đa. Và tôi đoan chắc rằng, những ai thích và đang dùng ly đặc biệt sẽ thích thưởng thức rượu chứ không nghiện cảm giác say rục.
3. Vang: Tuy vang và rượu giống nhau nhưng Vang là một trường phái khác của rượu, do độ cồn nhẹ hơn nên dể phân biệt hương vị và độ phức tạp hoặc độ tinh tế của giống nho, loại nho, gỗ ủ, thời gian… Vang cần thời gian thở để dậy hương trong khi rượu mạnh không cần thiết do độ sánh đặc.
4. CIGAR: Cả 3 món trên hay bất kỳ việc ăn uống, giao tiếp gì trong cuộc sống này đều cần có hành vi giao tiếp ứng xử đi kèm theo sao cho đúng. Bia có thể giải khát cũng có thể nhậu đến say, rượu cũng vậy nhưng nếu muốn nâng tầm sang trọng lên thì đương nhiên sẽ cao hơn bia. Vang thì không nên đem ra nhậu để say và cần có môi trường uống, môi trường thưởng thức phù hợp cùng món ăn.
Nhưng Cigar thì khác, Cigar đòi hỏi kiến thức tinh tế (cơ bản) về cigar, phong cách, sự tự tin khi hút, làm chủ được điều mình đang nói, đang làm, đang ứng xử. Và cũng như một ID, CMND bạn là ai, bạn thế nào thông qua cách bạn đối xử và hút điếu cigar. Cigar có thể nâng vị thế của người dùng cũng có thể hạ thấp chính người dùng nó khi cư xử không đúng cách.
Tôi nói đến đây chắc nhiều bạn phản bác. Đúng là bản chất của rượu bia là cồn, và là chất giải khát hay giải trí, cigar cũng chỉ là lá thuốc. Đúng, bạn ngồi xổm uống bia, ngồi bệt hút cigar thì cồn vẫn là cồn, nicotine chắc chắn vẫn là nicotine. Nhưng câu hỏi đặt ra ở đây là bạn uống Rượu quý, Vang ngon, Cigar thơm để làm gì? ?
1. Để thể hiện đẳng cấp (đó là quyền và nhu cầu của mỗi người, không đúng sai gì cả)
2. Để thỏa thú đam mê (là một sở thích)
3. Nghiện nicotine nặng
4. Để thưởng thức hương thơm đặc biệt mà chỉ có những ai yêu cigar thực sự mới cảm nhận được hương vị kỳ bí của nó.
Tôi thừa nhận rằng tôi là số 2 và số 4. Tôi rất ngại phải vào chổ đông người hút cigar vì khói mịt mù làm hỏng điếu cigar của tôi, và giao tiếp nhiều quá nên đến đó, cầm điếu cigar chẳng khác nào đi ăn một bữa ăn mà mục đích là bàn chuyện làm ăn. Nhưng vâng, tôi vẫn thường đi, vì đó là cách trái đất chúng ta quay quanh mặt trời.
Nhưng với Cigar của tôi, thích nhất vẫn là ở nhà một mình, chuẩn bị sẵn bàn, ghế dựa êm ái, một ly nước lọc và một điếu cigar thật ngon. Tĩnh lặng một mình cảm nhận hương vị kỳ bí, đắm chìm trong sự huyền ảo, tĩnh mặc (và hy vọng là không có cuộc gọi tin nhắn ai bị ai quấy rầy lúc này).
(Cũng cần nói thêm rằng, tôi không hề nghiện bất cứ thứ gì, Nicotine lại càng không, và tôi vẫn say nicotine mỗi khi gặp điếu cigar quá ngon.)
Vậy còn bạn, bạn hút cigar để làm gì? Bạn hút cigar có cảm nhận được sự kỳ bí của hương vị, sự huyền ảo tĩnh mặc của điếu cigar đem lại chưa? (3)
Nếu bạn chưa cảm nhận được sự kỳ bí của hương vị, sự huyền ảo tĩnh mặc thì thật ra bạn đang hút 1 điếu thuốc lá đắc tiền và cao cấp mà thôi.
Có tiền, bạn có thể mua được cigar rất đắt (hy vọng không phải đồ giả) nhưng chưa chắc bạn đã cảm nhận được giá trị thực của nó. Để cảm được, bạn cần:
1. Sự tinh tế trong cách sống: Một chút cầu toàn, một chút sạch sẽ (răng miệng tránh nặng mùi mà hư khứu giác), một chút để ý đến mọi việc chung quanh (về cách chăm sóc, ủ, biết khi nào cigar đạt đỉnh điểm, cách cắt đốt, hút và giữ nhiệt khi hút).
2. Cách thưởng thức mọi thứ chậm rãi, không hấp tấp vội vàng.
3. Biết lắng nghe ý kiến trái chiều
4. Biết trân trọng và nhẹ nhàng với những điều đáng giá.
Tất nhiên, bạn và tôi không phải là thánh nhân để đạt hoàn toàn những điều đó, nhưng nếu bạn có những điểm tương đồng như kể trên càng nhiều, thì đồng tiền bạn bỏ ra cho cigar càng xứng đáng. Cigar cũng như hành vi ứng xử, đều có thể tự học hoặc học được nếu chính bản thân mình muốn; vì ăn ngon ai chẳng biết ăn đúng không nào? Nhưng nếu ví ăn ngon như chai bia lạnh so với cigar như một chai rượu vang quý thì bia lạnh là đạt chuẩn, còn cigar cần có cả môi trường hút và một nghi thức để dùng.
Ai muốn học, tôi sẵn lòng hướng dẫn nhưng vui lòng đừng dè bỉu tỏ ra hơn nhau vì cái tem cigar hay vì đồng tiền anh nặng hơn tôi. Ai muốn biết, tôi sẵn lòng chỉ nhưng trước tiên cũng nên mở lòng đón nhận cái mới và dẹp bỏ cái tôi để trải nghiệm cảm nhận mới.
Còn ai thủ cựu thì anh hãy cứ sống theo cách của anh và tôi đoan chắc rằng anh không thể phân biệt nổi giữa cigar giả danh và cigar thật.
Chúc vui.
Thị trường cigar Vietnam:
Mỗi lần ngồi xuống họp bàn việc điều chỉnh giá cigar và các chính sách mua bán sỉ, lẻ, nhóm anh em chúng tôi phải đắng đo và tranh luận rất nhiều cho sự chênh lệch vài phần trăm chi phí hoặc lợi nhuận. Vì thật ra cigar chính hãng, cigar mua trực tiếp từ các kho ủ chính hãng giá đã quy định sẵn. Việc vận chuyển về Việt Nam phải qua một lần ship nội địa và một lần ship quốc tế, sau đó qua Hải Quan rồi mới xem đó là giá nhập kho. Để bán ra, giá còn phải cộng chi phí nhân công, chi phí vận hành cửa hàng.. và cuối cùng là lợi nhuận.
Không cần phải nói, các bạn vẫn có thể tính được tỷ lệ lợi nhuận của chúng tôi là rất thấp và phải chịu rủi ro cao trong suốt quá trình vận chuyển kinh doanh.
Vậy tôi hỏi các bạn đang kinh doanh cigar mà không phải là người nhập trực tiếp: Ở đâu ra giá tốt để người nhập trực tiếp giảm giá cho các bạn và người bán buôn vẫn có lời tốt?
Xin thưa rằng cigar giả 1 vốn 5 lời. Một hộp Behike giá gốc hàng giả là $150~$180. Mỗi khi hàng khan hiếm, anh em chúng tôi tìm đỏ mắt mà các nguồn hàng đều cạn hoặc giá quá cao chúng tôi bán không còn lời nên không thể bán. Vậy mà một số nơi chụp hình chồng chất BHK, muốn bao nhiêu cũng có. Ở đâu ra?
Chúng tôi biết rõ từng đại lý của Habanos, tình hình nguồn hàng và mã code nhà máy, thấy mọi người bán hàng giả đầy tự tin mà chúng tôi không thể nói gì.
Biết sao được khi chỉ có người nhập là biết hàng giả, qua tay một ông trùm hay ông vua tự xưng nào đấy thì nó thành cigar thật, người mua về kinh doanh thì cảm thấy lợi nhuận tốt cứ tự tin mua về bán và thậm chí cũng hút mà không biết là đồ giả. Người mua thì thấy cửa hàng to, anh này bán lâu năm thì cứ mua về hút, và lấy điếu giả là cái chuẩn, không ủ, không biết khi nào cigar cần ủ, khi nào đủ chín, không biết cái gói ủ ẩm Boveda hay bộ ủ ẩm hình hài nó ra làm sao, chẳng quan tâm đốt thế nào, cháy rồi tắt, bập bập vài hơi cho cháy lại không được thì đốt lại. Cứ thế mà các bạn tiêu tiền và một năm chúng tôi bán cigar đàng hoàng không bằng 2 tháng lãi ròng của bọn buôn cigar giả.
Những người buôn bán đàng hoàng không trụ nổi, đành phải kiếm nguồn hàng rẻ hơn để nhập về bán tăng lợi nhuận, rồi từ từ trở thành kẻ buôn hàng giả tự lúc nào chính họ cũng không biết. Họ chỉ là hàng bán trao tay thôi mà.
Cứ thế, Cigar Cuba ở Hà Nội nói riêng và Việt Nam nói chung, nếu không phải 70% hàng giả thì chắc cũng tầm 80% giả. Hàng giả mà tự tin chụp hình up facebook (vì họ có biết là họ bán hàng giả đâu, ai cũng bán như vậy thôi, giả cả mà), hàng giả mà bán giá thật. Người tiêu dùng lãnh đủ vì:
– Chơi mà không học cách chơi cho có căn cơ. Nếu có đủ căn cơ thì bạn có lột tem ra hút một điếu bất kỳ, bạn vẫn cảm nhận được giá trị của điếu cigar đó là tầm khoảng bao nhiêu tiền, bạn có thích nó hay không và với tầm giá nào bạn sẽ mua.
– Chơi mà không bỏ tự ái, thích dấu dốt hơn là thích lắng nghe anh em trao đổi với nhau thông tin cần biết thì làm sao mở mang kiến thức. Bản thân tôi ngoại trừ về kỹ thuật hút, cách chơi ra thì thông tin cigar toàn cầu 10 phần đã hết 8 phần do anh em trao đổi cho biết, từ đó kiểm chứng xác nhận lại theo đa chiều.
Cuối cùng, câu hỏi đặt ra với dân buôn hàng giả mà không biết mình bán hàng giả là: Cigar có thể trữ 10 năm đến 15 năm mà chất lượng không đổi và vì độ khan hiếm có khả năng giá còn tăng lên, vậy tại sao bạn lại mua được cigar giá thấp hơn giá niêm yết ở các website đại lý chính hãng Habanos trong khi đã bao phí vận chuyển quốc tế, phí Hải Quan và lợi nhuận của người nhập về?
Tôi là một người bán cigar có giấy phép nên tôi có thể cho bạn biết, Cigar là mặt hàng kiểm soát ở tất cả các quốc gia, tất cả người nào mua bán đều phải có giấy phép và việc bán buôn chỉ được thực hiện giữa nhà sản xuất, nhà nhập khẩu, nhà phân phối và nhà bán lẻ. Và nhắc lại lần nữa, tất cả đều có giấy phép tương ứng. Bạn mua lẻ là người tiêu thụ, giá rẻ ở đâu ra???
Bạn trả lời được, sẽ biết bạn là người bán hàng giả hay thật. Còn nếu bạn có lương tâm, thôi không muốn đầu độc phổi của bạn và phổi của khách hàng bạn, hãy chụp hình macro tem, hộp, mã code và các thông tin khác, chúng tôi sẽ cho bạn biết đó là giả hay thật. (4)
Vậy đó, đó là môi trường chúng ta đang sống, đang kinh doanh, đang sử dụng các mặt hàng giả mà chính người bán còn không biết họ đang bán hàng giả thì đủ hiểu độ nặng của vấn đề đến mức nào.
No.1 CIGAR
Bị chú:
(1) Sau này khi qua Mỹ tôi mới biết co Boveda là gói nước ủ ẩm 2 chiều, thu ẩm và nhả ẩm. Vì thế tôi quyết định phải trở thành đại lý chính hãng của Boveda để nhập mặt hàng này về Việt Nam.
(2) Một quảng cáo về trường dạy Manner https://www.youtube.com/watch?v=nmFC9VBltIw
(3) Không phải ngẫu nhiên mà cigar đối với người da đỏ cổ xưa được chọn là chất xúc tác dẫn họ đến với thần linh. Rất nhiều bộ tộc cho rằng chỉ có Thầy Mo mới được quyền hút và nhả khói để gặp thần linh của họ trong các buổi lễ cầu khẩn, trừ tà, chữa bệnh. Và người dân thường chỉ được hút trong các lễ hội chứ không phải hàng ngày.
(4) Chỉ riêng năm nay cigar giả lên 1 trình mới mà chúng tôi nếu không hút thử cũng không thể phân biệt được giả hay thật, ngoài ra còn có cigar trộn giữa lớp trên thật, lớp dưới giả.